Truyen Sex Hay Cái Giá Của Màng Trinh 2
Người đăng:
Unknown
22:08
Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012
‘Em cảm ơn anh.’-Ả thầm thì.
‘Vì điều gì?’-Thừa Nhân ôn tồn bảo.
‘Vì anh là chàng trai đầu đời của em.’
‘Vậy thì anh cũng cảm ơn em.’-Chàng trai lại đáp.
Ả lại nhìn đắm say vào mặt anh chàng. Họ lại cuốn vào nhau.
Đêm hôm đó lần đầu tiên trong đời ả cảm thấy mình được XXX trọn vẹn. Không toan tính. Không vụ lợi. Chẳng nghĩ đến tiền bạc hay những điều nhỏ nhặt lớn lao khác ngoài kia cuộc đời. Chỉ có ả và Thừa Nhân-người tình của ả. Ả hạnh phúc vì điều ấy. Từ vui, đã chuyển sang hạnh phúc.
Ả không hiểu lí do. Ả có nghĩ loáng thoáng qua ‘đó có phải là tình yêu?’, nhưng rồi ả lại lắc đầu, cố không cho phép mình nghĩ đến hai từ ngữ ‘thiêng liêng’ ấy.
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, ả nghiễm nhiên thành bạn gái của anh chàng giảng viên trẻ tuổi Thừa Nhân.
Tình yêu ấy đã khiến bao người phải trố mắt. Không ít người ghen tỵ. Nhưng cả trường đại học, ai ai cũng phải thốt “Đúng là cặp trai tài gái sắc.”
Đó là những tháng ngày hết sức tuyệt vời của ả. Ả biết. Ả đang yêu. Và đang được yêu. Ả đang chìm ngập trong men say của thứ tình yêu tuyệt mỹ ấy.
………
Đến một ngày…
‘Chúng ta chia tay, em nhé!’-Thừa Nhân lên tiếng.
Đó là khi ả đang là sinh viên năm III, ả đã có một khoảng thời gian bên người tình của mình. Hai năm. Không nhiều nhưng cũng không phải ngắn.
Mắt ả đỏ hoe. Dạo gần đây ả vẫn thường cảm giác trống trãi, và có lẽ đây là lí do. Con gái vẫn thường có linh cảm mạnh. Ả không hỏi, không nói gì. Chỉ lặng lặng xếp đồ và rời khỏi căn biệt thự đồ sộ nơi hai năm qua ả đã gắn bó với tình yêu duy nhất của đời mình.
Ả cầm trên tay một sấp tiền mặt lớn, toàn là $.
Ả đau đớn vô cùng. Nhưng ả không khóc. Ả chẳng biết từ khi nào nước mắt của ả đã đông cứng. Ả kéo lê va-li theo dọc nhà thờ Đức Bà. Nơi này chính là nơi mà ả cảm thấy linh hồn được thanh thản và mát mẻ nhất.
Mỗi lần đến đây, bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về. Yêu nhau, giận nhau. Ả và Thừa Nhân đều khắc dấu tại đây. Ả sẽ mãi không quên câu nói cho lí do đoạn tuyệt cuộc tình mà hắn ta đã nói: ‘Đơn giản thôi. Vì em là một con đĩ. Em không còn trinh khi đến bên tôi.’
Ả chìm nghỉm trong sự đớn đau tột cùng. Ả ngồi xuống và khóc nức nở. Nhưng rồi, ả vẫn phải cất bước. Ả không thể ở lâu nơi này được. Nơi này chẳng thể nào nuôi nổi cuộc sống của ả và bốn miệng ăn còn ở quê nhà.
Ả trấn tĩnh và lại tìm về cuộc sống mới. Cuộc sống của một con đĩ trước kia.
Về nhà trọ, ả tô một chút son môi bóng, nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ tôn vinh lên nét đẹp thanh tân nơi gương mặt thánh thiện của ả. Ả thay đồ, một bộ váy trắng. Trông ả đẹp như một thiên thần!
Rồi ả quay trở lại nhà hàng. Mụ tú bà vui mừng vì sự trở lại của ả. -‘Ma ma à, con muốn lại được là gái còn trinh!’
Một câu đề nghị liền mạch, dứt khoác. Mụ tú bà trợn tròn mắt. Bà ta đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi. Rồi nheo mắt bảo:-‘Được, ma ma sẽ giúp con!’
Rồi bà ta chở ả tới một nơi. Chỗ này tuy mới với ả nhưng cực kì quen với mụ ta cũng như những đàn chị đi trước. Người ta thường bảo đây là nơi để những con đĩ VMT. Và chỉ thực sự dành cho những con đĩ đẳng cấp như ả.
Kể từ giây phút đó, ả lại là gái còn trinh.
Và ả được tha hồ chủ động bán trinh tùy thích. Có thể nói ả đến nơi đó không ít lần.
Ả nhớ lần đầu tiên, ả đi với một ông khách 40 tuổi. Ông này cũng đi Mer hẳn hoi. Ông ta đề nghị với ma ma của ả là phải có bằng được một em ‘còn tơ’. Mụ tú bà liền chỉ ngay ả. Lúc đó ả mới vừa đi VMT về. Và lần đầu ấy, ả bán trinh lường gạt trót lọt. Đố có thằng nào rảnh rỗi mà đi kiểm chứng trinh giả hay trinh thật. Ả khẽ cười, xếch miệng, vẻ bất cần. Và lại chửi thầm: -‘Đ.M, bọn đàn ông trên đời này chỉ dừng lại có thế thôi hay sao?’
Ả bắt đầu tập tành hút thuốc, những lúc ả buồn. Những lần như vậy không hiểu sao khóe mắt ả cay nhòe, đỏ hoe lên.
Ả còn thích thú xăm mình. Ả xăm duy nhất ba chữ: ‘Hận T.N’ trên đầu cánh tay trái. Bạn bè ả vẫn thường hỏi nó có nghĩa gì. Nhưng ả cười đễu, lắc đầu cho qua.
Lần 2, lần 3, ả lại bán trinh trót lọt. Hả hê cầm những đồng tiền trị giá trên tay. Ả cười lớn lên trong đêm tối, trong góc phòng trọ nơi chỉ có ả và bóng đêm.
Đến lần thứ n, ả lại tới chỗ cũ, để VMT. Lần này ả đi theo yêu cầu của khách. Ả nghe bóng gió đâu thằng cha sắp phá trinh ả là một Việt kiều giàu kếch xù, làm bên những dự án bất động sản có giá hàng trăm tỉ.
Trước khi ả rời khỏi nhà hàng, mụ ma ma cười với theo: -‘Con gái cưng, được boa nhiều thì nhớ chia cho má với nhe con.’
Ả chẳng thèm nhìn mụ, cười xếch môi, cất bước đi.
Ả dừng lại tại cái nơi mà người khách đã yêu cầu. Nó là một tòa biệt thự khá nguy nga, tráng lệ với kiểu kiến trúc phương Tây.
Ả bấm chuông cửa. Bước vào nhà. Một điều gì đó quen thuộc dâng lên trong lòng. Nhưng ả không thể biết đó là gì.
‘Em cứ tự nhiên.’
Một giọng đàn ông trầm ồ lên tiếng. Ả quay lưng. Nhìn về phía chủ nhân của tòa nhà. Ông ta ngoài 50, khá điển trai, ăn vận hàng hiệu. Ông ta cười tươi nhìn ả.
‘Ồ, quả thật không hổ danh. Em thật đẹp.’
Ông ta có vẻ ưng ý ả ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Ả cũng cười nhẹ đáp trả. Rồi ả ngồi xuống so-fa, nhìn thẳng vào mặt người đàn ông. Dường như người đàn ông hiểu ý. Lại lên tiếng:-‘Cứ từ từ em à. Đừng vội vàng.’
Ả thấy nực cười cho câu nói đó. Đi bán trinh mà cũng phải đợi chờ nửa sao?
Ả ngồi, có thời gian nhìn ngắm tòa lâu đài đồ sộ này. Kiểu kiến trúc thật mới lạ, đậm chất phương Tây. Ả nghĩ có lẽ người chủ nhân này là một Việt kiều theo xu hướng tân thời thật. Ả cảm thấy mình nhỏ bé trước cái gia sản kếch xù này. Chỉ là ngôi nhà này thôi. Nó cũng đủ để ả và gia đình ả sống sung túc cả đời. Ả chợt chạnh lòng nghĩ, đến bao giờ ả mới có thể mua một căn nhà nhỏ, để cho ngoại, mẹ và hai em có thể sống sung túc hơn?
Tuy giờ đây một tháng ả có đủ tiền để lo cho gia đình mình, nhưng ả nghĩ nó vẫn chưa đủ. Ả chỉ có thể xây một cái nhà đường hoàng, che nắng che mưa, chỉ có thể đem lại cơm ngày ba bửa cho gia đình ả, chứ gia đình ả thật sự vẫn nghèo. Vẫn nghèo so với quê hương, với tổ quốc, với tất cả những gì mà ả biết, đã nếm trải mùi vị cuộc đời này.
‘Xin lỗi em, đã để em đợi lâu. Em cứ đi vòng quanh nhà tham quan nếu muốn. Anh vẫn còn chút chuyện bận..’
Ả lại cười nhếch mép. Cái thằng cha này? Không biết tính giở trò gì đây nửa. Đúng thật là…
Tuy nhiên ả cũng đứng dậy, đi lòng vòng qua lại. Ả đi hết vòng, rồi dừng lại tại một góc nhà. Ả đang thẩn thờ nhìn chằm hắm vào một bức tranh gia đình. Ả run lên bần bật. Tim ả đập mạnh.
‘Chúng ta có thể bắt đầu…’-Bất ngờ giọng nói trầm ấm của người đàn ông lại vang lên.
Ả gật đầu. Mặt lạnh lùng. Thoát y nhanh chóng. Trút bỏ lớp quần áo mỏng tanh bên ngoài, chỉ còn độc một bộ đồ lót hàng hiệu Triump.
‘Wou…’
Người đàn ông la lớn.
Ả đẹp ngây ngất. Thân hình ả phát dục hoàn hảo không thua kém một model chất lượng nào. Còn người đàn ông? Ả thấy được điều ham muốn đến tột đỉnh của ông ta qua đôi mắt, gương mặt.
Một cuộc làm tình lại diễn ra. Trên chiếc giường trắng muốt, đã có vài giọt máu nhỏ xuống. Có một kẻ đang phá trinh của một ả bán trinh.
Lúc về, không biết điều gì khiến ả vui, mà ả cứ cười suốt. Cười nắc nẽ một cách khó hiểu. Ả còn làm thơ. Một bài thơ con cóc đúng nghĩa. Ả đọc to lên trong căn phòng trọ chật hẹp của mình.
‘Bán trinh,
Tôi bán cái trinh đáng giá ngàn vàng,
Lần một,
Không,
Lần hai,
Cũng không phải,
Tôi bán đã không biết lần thứ mấy.
Tôi bán trinh
Tôi bán tình,,
Tôi bán đứt cả tình yêu của mình…’
Ả chợt khựng lại. Khi đọc đến hai chữ ‘tình yêu’. Ả nép sát vào một góc tường. Khóc sướt mướt. Ả châm thuốc. Phì phèo. Hình ảnh của một con đĩ bất cần đời. Chưa bao giờ ả cảm thấy buồn vui vui buồn lẫn lộn như vậy.
Ả đến bên tủ kính, lấy ra một chai Chivas, cứ thế nốc ừng ực.
Rồi ả ngủ. Giấc ngủ hiếm hoi trong những ngày gần đây. Từ khi Thừa Nhân rời bỏ ả, ả đã là một người không biết đến giấc ngủ là gì. Ả cũng bỏ học nhiều buổi tại trường. Ả chán cái cảnh đến trường, và đối mặt với người tình cũ.
Ả ngủ, giấc ngủ say nồng.
……..
Có một lần, ả tìm đến ma túy. Nhưng ả đã đủ lí trí để khựng lại. Lúc đó ả cô đơn. Nhớ về người tình cũ. Và lại khóc. Ả chưa bao giờ là cô gái yếu đuối. Nhưng thời gian gần đây. Ả lại khóc, khóc rất nhiều. Dường như ngày nào mắt ả cũng sưng lên vì khóc nhiều. Mỗi lần khóc ả lại cắn vào đầu cánh tay trái, nơi có dòng chữ đậm ‘Hận T.N’.
………
Cho đến một ngày, người đàn ông Việt kiều lại gọi điện cho ả. Ông ta đề nghị:
‘Làm gái bao của tôi nhé, cô gái bé nhỏ!’
Cứ như một vận may đến với ả. Khi nghe câu đó, ả không ngần ngại gật đầu đồng ý. Rồi đôi mắt ả nhìn xuống cánh tay trái, nhìn miệt thị xuống hàng chữ xăm ‘Hận T.N’. Trong đôi mắt ấy, gần như có một ngọn lửa đang cháy lớn.
Ả thoa chút kem nền, má hồng, môi son nhẹ rồi mặc vào mình một bộ váy trang nhã.
Ả kêu taxi nhanh đến căn biệt thự đồ sộ của người đàn ông. Chưa bao giờ ả cảm thấy những bước chân ả lại nhanh đến như vậy.
‘Tôi đến rồi đây.’
‘Vào nhà đi, cô em xinh đẹp.’
Người đàn ông Việt kiều đăm chiêu nhìn ả. Đôi mắt đầy tình ý.
‘Ông cần gì ở tôi?’
Vừa ngồi xuống so-fa, ả đã vào nhanh câu chuyện. Người đàn ông cũng không để ả phải đợi lâu, gật đầu bảo: ‘Chỉ là một người tình nhỏ. Haha…’
Ông cười lớn. Vẻ mặt đầy thú vị.
‘Giá cả?’-Ả cao giọng.
Ông ta lại đăm chiêu nhìn vào gương mặt ả. Một gương mặt thánh thiện. Nét đẹp không dễ có ở bất kì cô gái nào.
‘Tất nhiên, những gì thuộc về tôi, nó cũng là của em.’
‘Được, vậy hợp đồng bắt đầu từ ngày hôm nay.’
Ả lấy ra một tờ giấy, bắt người đàn ông phải đồng ý kí. Dường như ả đã chuẩn bị sẵn mọi thứ ở nhà. Điều này khiến người đàn ông phải dựng tóc gáy, tái mặt lại.
Nhưng rồi, ông ta vẫy tay. ‘Haha… Không sao… Không sao. Ok.’
Chữ ‘ok’ đó không biết người đàn ông đã suy nghĩ kĩ hay chưa, nhưng với ả, khi ông ta đã kí, có nghĩa là ả đã cầm chắc một nửa gia sản của người đàn ông trong tay.
Và cũng thật như giấc mơ, điều ả muốn đến sớm hơn ả tưởng tượng. Ả có villa, xe đi hiệu Audi, xài điện thoại Iphone, và tất nhiên, tiền lúc nào cũng rủng rỉnh trong túi.
Gia đình ả thì khỏi phải nói. Mẹ ả đã hết bệnh điên, bà ngoại ả thì làm chủ một nhà nghỉ bình dân, hai em ả được đến trường ăn học đàng hoàng. Có thể nói, mọi thứ giờ đây đối với ả, cứ như một màu hồng không tì vết nhám.
Có một lần đang làm tình, ả bất giác hỏi người đàn ông.
‘Sao lại chọn em?’
Người đàn ông nhìn ả. Mơn trớn thân thể ả. Ông ta luôn dịu dàng với ả như vậy. Đến độ những lúc như thế, ả không dám đối diện với người đàn ông ấy. Thật chất ả chưa bao giờ dám nhìn vào mắt ông ta, dù chỉ một lần.
Ả gặng hỏi mãi, ông ta mới trả lời.
‘Vì em còn trinh.’
‘Không đúng.’
Ả cho đó không phải là lí do. Nếu còn trinh, thiếu gì những đứa con gái khác, đẹp hơn, trẻ hơn và… Ả không dám nghĩ đến. Ả sợ khi nghĩ đến cái vụ VMT…
Người đàn ông lại cười. Ông ta thích sự thật lòng nơi ả.
‘Vì anh yêu em ở cả con người và tính cách. Như vậy được chưa, cô gái bé nhỏ?’
Ông ta vẫn thường gọi ả là ‘cô gái bé nhỏ’, ả nghe vừa dễ thương lại vừa buồn cười.
Hợp đồng làm gái bao của ả với người đàn ông gần như không có hạn. Lúc ả làm hợp đồng, ả quên ghi thời hạn. Và người đàn ông cũng không quan tâm đến điều đó. Gần như mọi thứ với ông ta giờ đây, điều gì cũng xoay quanh ả.
Vào mỗi buổi sáng, câu mà ông ta nói:
‘Cô gái bé nhỏ, em là người phụ nữ duy nhất của đời anh.’
Cho đến tận trưa, ông ta lại bảo:
‘Cô gái bé nhỏ, em là người tình duy nhất trong lòng anh.’
Và đến tối, vẫn câu nói đó, cùng một ý nghĩa.
‘Cô gái bé nhỏ, anh yêu em. Anh yêu em hơn tất cả mọi thứ trên đời này. Vì em còn trinh…’
Rồi ông nhấc bổng ả lên. Làm tình cùng ả.
Dù đáng tuổi cha ả, nhưng thật sự người đàn ông dành một thứ tình cảm đặc biệt cho ả. Ả biết điều đó. Có khi ả cảm thấy có lỗi với ông ta. Nhưng có khi ả cũng chỉ cười xếch miệng, rồi chửi thề: ‘Đ.m, đời này cũng còn có một thằng xứng đáng là con người hay sao?’
Đối với ả, tình yêu đích thực đã chết từ khi ả kéo lê vali ra khỏi nhà của Thừa Nhân. Ả không bao giờ muốn nhắc đến cái tên ấy. Ả hận hắn đến tận xương tủy. Không khó để biết dòng chữ xăm trên tay ả nghĩa gì, nếu biết một chút về tình yêu đã qua của ả.
Ả đến với người đàn ông Việt kiều cũng có lí do. Cái lí do đó như một mũi tên, bắn đi một lượt nhưng trúng cả hai con nhạn.
Kết thúc câu chuyện này thì cũng trong một hình ảnh khá độc. Người đàn ông Việt kiều cuối cùng quyết định li hôn người vợ hiện tại, tất nhiên vì muốn cưới ả làm vợ. Một người vợ đúng nghĩa. Nhưng đó không phải là hình ảnh sau cùng. Cái hình ảnh sau cùng khác chính là mũi tên bắn trúng con nhạn thứ hai của ả.
Ả muốn biết mặt con trai ruột của người đàn ông, chuyện đó chẳng khó khăn gì. Vì dù sao ả cũng là mẹ kế của chàng trai ấy.
Trong một buổi tiệc ra mắt ả cùng với gia đình. Người đàn ông đã lên tiếng, khi nhìn người con trai ruột độc nhất của mình:
‘Thừa Nhân, đây là mẹ kế của con. Con chào mẹ đi con.’
Đó là mũi tên mà ả bắn và thấy vui nhất trong suốt cuộc đời còn lại của mình. Còn mũi tên đầu tiên, tất nhiên là cái gia sản kếch xù mà ả đang thừa hưởng từ người đàn ông.
Cuối cùng thì ả nghĩ mình cũng đã bán trinh trọn vẹn. Một cái trinh không phải chỉ đáng giá 2 triệu.
Phần 1 2
Hết
Truyện Sex Mới
2012-08-13T22:08:00-07:00
2012-08-13T22:08:00-07:00
Đang tải dữ liệu...